Và ánh mắt chứa chan bao điều, nhiều lo lắng
Và ánh mắt chứa chan bao điều, nhiều lo lắng
Kể từ khi còn thơ bé Mẹ luôn vỗ về chở che
Và ánh mắt chứa chan bao điều , nhiều lo lắng Con của mẹ đã khôn lớn Mẹ của con càng già hơn Giọng nói ấm áp chưa bao giờ lời than vãn
Mẹ nói dối con thật nhiều Để gánh vác bao cam chịu chẳng ai thấu hiểu
Giấu khát khao đời mình Vờ ước muốn như vô hình
Dành tất cả cho gia đình , lặng im câm nín
Chorus : Mẹ là duy nhất trên đời
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ , mẹ ơi Giờ con lớn khôn rồi Và con sẽ nên ngừoi
Thành người tốt trên đời , mẹ tự hào sớm thôi
Mẹ yêu ơi ơi ơi ơi ơi Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi
Mẹ ơi , Mẹ chỉ được hạnh phúc thôi , suốt đời
Và ngày thứ 8 đến rồi Là giây phút tuyệt vời Mẹ hãy sống cho mình một ngày thật thảnh thơi Cạnh bên có con rồi Mẹ sẽ chẳng lẻ loi Và mơ ước cuộc đời thành hiện thực sớm thôi Mẹ yêu ơi ơi ơi ơi ơi Mẹ ơi ơi ơi ơi Mẹ ơi , hãy tự tin lên mẹ ơi Mẹ yêu ơi ơi ơi ơi ơi Mẹ ơi ơi ơi ơi ơi Mẹ ơi , Mẹ chỉ được hạnh phúc thôi , suốt đời
Bạn chưa đăng nhập hoặc bài hát này không phải của bạn đăng.
Có những câu chuyện mà mẹ không bao giờ kể. Đó không phải là những chuyện cổ tích với cái kết có hậu, mà là những dòng ký ức mệt nhoài của một cuộc đời đầy khó khăn.
Mẹ không kể, bởi mẹ không muốn những nhọc nhằn ấy trở thành gánh nặng cho con. Nhưng trong đôi mắt già nua và đôi bàn tay gầy guộc của mẹ, cả một cuốn sách về sự hy sinh và tình yêu đã được viết nên từ lâu.
Chưa bao giờ mẹ kể về những đêm dài không ngủ, khi con còn nhỏ, ốm đau và quấy khóc. Tiếng thở dài của mẹ tan biến trong tiếng khóc của con, để rồi sáng hôm sau, mẹ vẫn thức dậy như một người phụ nữ mạnh mẽ nhất thế gian, với nụ cười dịu dàng dù đôi mắt thâm quầng vì mệt mỏi. Những lần như thế, mẹ đã gói ghém mọi lo âu vào trong lòng, không một lời than trách, chỉ có tình yêu vô điều kiện cho con.
Chưa bao giờ mẹ kể về những ngày hè nóng bức, khi mẹ đội nắng đi làm để kiếm từng đồng lương ít ỏi. Chiếc áo mẹ ướt đẫm mồ hôi, đôi bàn tay chai sạn vì công việc nặng nhọc, nhưng mẹ không nói ra. Bởi mẹ không muốn con nhìn thấy sự khó nhọc của cuộc sống, mẹ muốn con lớn lên với một tuổi thơ yên bình, không vướng bận chuyện cơm áo gạo tiền.
Chưa bao giờ mẹ kể về những lần mẹ rơi nước mắt khi con vấp ngã, khi con thất bại hay khi con cãi lại lời mẹ. Mẹ biết rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, và mẹ đã âm thầm chịu đựng, để con có thể tự mình đứng dậy sau những vấp ngã. Mẹ tin vào sức mạnh bên trong con, và dù lòng mẹ đau như cắt, mẹ vẫn giữ im lặng, để con tự mình học cách trưởng thành.
Có lẽ sẽ không bao giờ mẹ kể hết được những gì mẹ đã trải qua. Nhưng trong sự im lặng ấy, mẹ đã dạy cho con những bài học quý giá nhất về tình yêu, sự kiên nhẫn và lòng hy sinh. Mẹ đã dạy con rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nếu biết yêu thương và tha thứ, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn.
“Chưa bao giờ mẹ kể” không chỉ là câu chuyện về những nỗi nhọc nhằn mà còn là câu chuyện về tình yêu vĩ đại và lòng hy sinh không điều kiện của một người mẹ. Những gì mẹ làm, mẹ chưa bao giờ đòi hỏi sự biết ơn hay hồi đáp. Bởi với mẹ, hạnh phúc của con chính là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời mẹ.
Và mẹ ơi, dù mẹ chưa bao giờ kể, nhưng con biết tất cả những gì mẹ đã trải qua, bởi chúng được ghi dấu trong từng nụ cười, từng giọt nước mắt và cả trong từng cái ôm ấm áp mà mẹ dành cho con. Con biết ơn mẹ, vì những gì mẹ đã làm, những gì mẹ đã không nói ra, và cả những điều mẹ chưa bao giờ kể.